Cách đây một thời gian, tôi đã có cơ hội sở hữu một chiếc màn hình CRT Samsung SyncMaster 17 inch khá ưng ý. Mục đích ban đầu là phục vụ cho nhu cầu chơi game retro, và nó đã hoạt động rất tốt. Sau đó, một ý tưởng lóe lên: liệu tôi có thể “sống lại” những năm tháng sinh viên và thực sự làm việc trên chiếc màn hình bóng đèn cổ điển này không? Lần cuối cùng tôi làm việc trên một màn hình tương tự là vào năm nhất đại học, nên dành một ngày quay ngược thời gian về năm 2006 nghe có vẻ thú vị. Và bạn biết không? Trải nghiệm dùng màn hình CRT này thực sự không hề tệ chút nào.
Khả Năng Tương Thích Tuyệt Vời: Windows và macOS Vẫn “Bắt Nhịp” Cùng CRT
Điều đầu tiên thực sự khiến tôi ngạc nhiên là cả Windows 11 lẫn phiên bản macOS mới nhất đều không gặp bất kỳ vấn đề gì trong việc xuất tín hiệu phù hợp ra màn hình CRT của tôi. Đương nhiên, không còn máy tính nào của tôi có cổng xuất VGA analog truyền thống nữa, nhưng ngay cả khi sử dụng bộ chuyển đổi USB-C sang VGA, mọi thứ đều hoạt động chính xác ngay lập tức. Đây là một minh chứng cho thấy công nghệ cũ vẫn có thể tìm được chỗ đứng trong hệ sinh thái hiện đại.
Thiết lập ba màn hình làm việc hiện đại gồm màn hình CRT cổ điển, một máy Mac và một chiếc iPad
Dịu Mắt Hơn Hẳn Màn Hình Hiện Đại: Lợi Ích Không Ngờ Từ Công Nghệ Cũ
Chiếc màn hình cụ thể này, cùng model mà tôi sử dụng trước khi chuyển sang LCD, hỗ trợ độ phân giải tối đa 1280 x 1024. Đây là một độ phân giải khá hữu dụng ngay cả trên các hệ thống hiện đại, nhưng đáng tiếc là màn hình này chỉ hỗ trợ ở tần số quét 60Hz. Con số này ổn trên màn hình phẳng LCD, nhưng với màn hình CRT, tôi là một trong số những người có thể nhận thấy sự mờ đi và nhấp nháy rõ rệt ở tần số quét đó. Vì vậy, tôi phải chấp nhận độ phân giải 1024×768, hẹp hơn nhiều, nhưng ở tần số quét 85Hz tươi sáng và không nhấp nháy.
Một chiếc tivi CRT cạnh những chiếc ghế cũ kỹ, gợi nhớ không gian hoài cổ
Tôi đã sử dụng màn hình này làm màn hình phụ để đọc các trang web và các nguồn thông tin khác. Ngay cả ở độ phân giải “thấp” này, văn bản vẫn rõ ràng, dễ đọc và không hề trông có vẻ độ phân giải thấp. Có lẽ, điều tốt hơn nữa là màn hình CRT mang lại cảm giác dễ chịu cho mắt hơn rất nhiều. Nó có một ánh sáng mềm mại mà các màn hình LCD của tôi không thể tạo ra, ngay cả khi giảm độ sáng thấp và bật các chế độ ban đêm khác nhau. Tóm lại, việc đọc các bài viết Wikipedia và blog trở nên thoải mái hơn đáng kể trên màn hình CRT. Ai mà ngờ được điều đó?
Màu Sắc và Độ Sáng: Khi Công Nghệ Hiện Đại Vượt Trội Nhưng CRT Vẫn Có Chỗ Đứng Riêng
Tôi thiết lập chiếc CRT này cạnh MacBook Pro M4 Pro và iPad Pro M2 của mình, cả hai đều được trang bị màn hình mini-LED tuyệt vời. Mặc dù chơi game trên CRT mang lại độ rõ nét chuyển động tốt hơn nhiều so với màn hình 120Hz trên MacBook của tôi, nhưng về màu sắc và độ tương phản thì không thể so sánh với các màn hình hiện đại này.
Chiếc MacBook Pro M4 Pro của Apple trên bàn, màn hình hiển thị ứng dụng in 3D với màu sắc sống động
Tuy nhiên, màn hình CRT vẫn vượt trội hơn hẳn so với màn hình LCD thông thường mà hầu hết mọi người đang sử dụng về mặt này. Chỉ gần đây, công nghệ OLED và mini-LED (cùng với nhiều công nghệ khác) mới bắt đầu sánh ngang với những gì CRT đã có thể làm được từ hàng thập kỷ trước. Hơn nữa, điều đó không có nghĩa là CRT trông tệ khi nhìn độc lập; nó trông vẫn rất tuyệt vời! Chỉ là nó có phần “mờ nhạt” hơn khi so sánh trực tiếp với những công nghệ màn hình đỉnh cao nhất hiện nay.
Hình minh họa máy tính cổ điển với màn hình CRT hiển thị cảnh game Cyberpunk 2077, pha trộn giữa nét cũ và mới
Trải Nghiệm “Phê Pha” Với Nội Dung Độ Phân Giải Tiêu Chuẩn (SD Content)
Tôi không thể làm việc cả ngày, và đây là vì mục đích khoa học, nên tôi cũng dành thời gian xem các video nhạc cũ định dạng 4:3 thông qua Apple Music.
Một cảnh trong video âm nhạc "One" của Metallica được trình chiếu trên màn hình CRT, thể hiện chất lượng hiển thị nội dung SD tuyệt vời
Có thể nói rằng các video như One của Metallica và Safety Dance của Men Without Hats trông tuyệt đẹp trên màn hình CRT này, và tôi dám khẳng định rằng tôi thích cách chúng hiển thị ở đây hơn so với trên các màn hình phẳng. Thậm chí là trên cả chiếc LG OLED của tôi. Tôi có khá nhiều series TV cũ từ thập niên 90 trong danh sách chờ, và khi tôi không muốn “trốn” vào văn phòng kiêm phòng giải trí nơi có chiếc TV CRT 34 inch của mình, tôi có thể sẽ xem vài tập Star Trek cũ trên chiếc màn hình nhỏ bé này.
Độ Phân Giải Đủ Dùng Cho Nhu Cầu Hàng Ngày
Độ phân giải 1024×768 có vẻ hơi chật chội ở chiều ngang, nhưng tôi thực sự thấy nó quá đủ cho các trang web – chúng tự động điều chỉnh kích thước một cách liền mạch mà tôi không cần phải nghĩ đến. Thú vị thay, macOS xử lý tốt nhất ở đây, bởi vì trên Windows 11, tôi thường gặp vấn đề khi một cửa sổ thì vừa vặn khi tối đa hóa, nhưng lại bị “phóng to” quá mức khi ở chế độ cửa sổ.
Tôi hoàn toàn hài lòng khi sử dụng màn hình CRT này làm màn hình phụ cho YouTube hoặc duyệt web như một công cụ hàng ngày, nhưng không phải là màn hình chính.
Màn hình CRT cổ điển với nền lưới arcade màu tím, gợi nhớ không khí chơi game retro những năm 80-90
Tôi Nghĩ Sẽ Giữ Lại Chiếc Màn Hình Này
Ban đầu, tôi dự định cất chiếc màn hình nhỏ này vào một nơi nào đó và chỉ mang ra khi muốn chơi vài game PC retro. Nhưng thí nghiệm ngắn ngủi này, sử dụng nó như một phần trong quy trình làm việc của tôi, đã khiến tôi cân nhắc việc dành cho nó một vị trí cố định ở góc bàn làm việc chính của mình, ngay cạnh chiếc màn hình ultrawide 34 inch.
Tôi không hoàn toàn chắc chắn công việc chính của nó sẽ là gì, nhưng tôi rất muốn bật danh sách phát video Apple Music khổng lồ của mình và nhấn nút phát ngẫu nhiên, ít nhất là như vậy!
Bạn có từng thử dùng lại màn hình CRT trong thời đại công nghệ số chưa? Hãy chia sẻ cảm nhận và những trải nghiệm thú vị của mình trong phần bình luận bên dưới nhé!